Không có nổi một người khiến mình yêu mới là đại họa
(iHay) Cuộc sống vội, nên có khi người ta yêu đương vội vàng. Chợt hỏi tình yêu là gì vậy, chắc sẽ có người lúng túng.
Nhà văn Trang Hạ đã từng viết về sự lãng mạn trong tình yêu với hình ảnh ví von thú vị: đứng trên mũi tàu Titanic và đứng trên ghế đẩu.
Cái sự mơ mộng muốn đứng ở mũi tàu Titanic có lẽ nhiều hơn ở những người trẻ, bởi già hơn một chút, thường người ta chỉ muốn bình yên ngồi trên ghế đẩu. Nhưng để mơ mộng về một tình yêu đích thực thì có lẽ chẳng bao giờ muộn, bởi con tim có bao giờ già.
![]() |
Cuộc sống vội, nên có khi người ta yêu đương vội vàng. Chợt hỏi tình yêu là gì vậy, có người lúng túng: ừ thì là tuổi tác phù hợp, điều kiện phù hợp, tính cách phù hợp. Vậy là yêu, sự thỏa hiệp về ngoại cảnh dẫn dến sự thỏa hiệp của con tim.
Mỗi cô gái hay chàng trai nào đó đã qua cái tuổi chông chênh mà thiên hạ gán cho rằng “ế”, chắc hẳn ngày nào cũng phải nghe những lời khuyên ái ngại thế này: "Tìm xem ai phù hợp thì tiến tới đi thôi. Kén chọn làm gì".
|
Tôi tin rằng họ không kén chọn, mà trong số họ, chắc hẳn có người vẫn đang nghiêm túc chờ đợi, không phải là một người “điều kiện phù hợp”, mà là một người đủ khiến mình yêu đến trời long đất lở.
Tình yêu, như theo sách vở bảo, hoàn hảo là phải để đi đến hôn nhân. Có lẽ, nhưng bản chất của yêu, chẳng phải là để yêu thôi sao. Chưa kịp yêu, mà đã phải tính toán đến ngày sau, tội lắm. Nhiều khi mải xem xét "điều kiện phù hợp", mà quên mất rằng có đủ để yêu không.
Dù ở tuổi nào, có người để khiến mình điên cuồng cũng là một điều may. Sự điên cuồng nhiều khi nồng nhiệt như cơn bão, nhưng cũng có khi lặng lẽ như mưa dầm, nhưng trong trái tim họ tự biết, họ yêu. Đấy là may!
Mỗi ngày, tôi nghe không ít các cô gái than rằng mình chẳng có người yêu. Tôi nghĩ thầm, không có nhân vật được gọi với chức danh “người yêu” bên cạnh mình chưa hẳn là khủng khiếp, mà không có nổi một người khiến mình yêu mới là đại họa.
![]() |
Khi đã trải qua đủ ngọt đắng của cuộc đời, trái tim khôn ngoan hơn, khiến nó run rẩy có lẽ cũng chẳng dễ dàng. Cô bạn tôi, yêu đơn phương một người đàn ông, không ít lần đánh thức tôi với những cú điện thoại lúc nửa đêm với một lô những câu hỏi và tâm sự.
Nhưng khi tôi đến gặp cô ấy với một tá những lời an ủi đã sắp sẵn, lạ thay, tôi không tìm thấy dáng vẻ tuyệt vọng của một kẻ đơn phương, mà là ánh mắt sáng bừng khi cô nói: Tớ đang yêu. Tôi tin cô ấy đau khổ thật, nhưng cũng hạnh phúc thật, chỉ đơn giản vì biết thế gian vẫn còn người khiến trái tim mình run rẩy và đam mê.
Rồi cả em gái tôi nữa. Em đi xa nghìn dặm để tìm kiếm người đàn ông mà 3 năm qua khiến em “từng đêm mơ có anh bên đời, dù hai ta đang cách xa phương trời”. Nhưng rồi tình yêu đâu thấy. Nụ hôn, một vòng tay… với em cũng vẫn chỉ là khát khao.
Có những lúc nhói lòng nghe em nói bị em tổn thương. Rồi lại thấy em cười. Nhìn vào đáy mắt em, tôi an tâm. Càng lớn lên, lòng can đảm để yêu một người bất chấp tất cả càng giảm dần. Thế nên, dù biết là khờ lắm nhưng hãy yêu đi, những cô gái can đảm.
Nếu có ai đang kêu than cuộc đời mình nhạt nhẽo, chỉ đơn giản khuyên họ thế này: Yêu đi! Không phải là "có người yêu đi", mà là "yêu đi". Hãy yêu một ai đó đi, thật tâm và cuồng nhiệt, thì sẽ thấy ngày nào của cuộc đời mình cũng như một chương tiểu thuyết, hành động, lãng mạn, bi kịch đủ cả. Sao mà nhạt nhẽo cho nổi.
Blog của May
http://ihay.thanhnien.com.vn/
-
Tri kỷ
Thứ tư 8/7/2015, là tri kỷ thì đã hiểu nhau rồi chứ nhỉ
Xem chi tiết... -
Chăm học
Thứ hai 20/7/2015, hôm nay con bắt đầu học hè ở trường,
Xem chi tiết... - Chiều nay em đi câu cá Chủ nhật 8/2/2015, em hát cả bài không quên từ nào (^_^) cảm ơn chú Nam về vụ up file mp3 này nhé Xem chi tiết...
- Con gái thời nay Xem chi tiết...
-
Sinh nhật tròn 3 tuổi
Thứ năm ngày 5/2/2014
Xem chi tiết...